Không gia đình - tác phẩm kinh điển của nhà văn Pháp Hector Malot - được đạo diễn Antoine Blossier chuyển thể thành một cuốn phim xúc động trên màn ảnh rộng.
Không ít tác phẩm văn học nổi tiếng khi chuyển thể thành phim dễ khiến người xem thất vọng. Song cũng có những tác phẩm từ sách lên phim chạm vào trái tim người xem. Không gia đình của đạo diễn Antoine Blossier là một bộ phim như vậy.
Rémi - cậu bé có trái tim yêu thương, rộng mở.
Rémi, cậu bé có mái tóc vàng, đôi mắt to đượm buồn, trái tim giàu yêu thương sống trên vùng thảo nguyên nên thơ nhưng nghèo đói. Rémi hồn nhiên, lúc nào cũng ngân nga khúc hát ru da diết mà chính cậu cũng không biết nó đến từ đâu. Cuộc sống bình yên của cậu và mẹ bị phá vỡ khi người cha là thợ mỏ trở về nhà sau cú chấn thương tàn phế vĩnh viễn. Bí mật được lật mở, Rémi biết cậu chỉ là một đứa trẻ được cha nhặt nuôi vào một ngày mùa đông đầy tuyết.
Để bớt một miệng ăn, cha của Rémi đã lừa dối mẹ cậu, đẩy cậu vào cô nhi viện. Vitalis - người nghệ sĩ già hát rong, vì yêu mến tiếng hát và tài năng của Rémi - đã tìm cách "thuê" cậu. Dù ban đầu bướng bỉnh, có chút phản kháng, nhưng Rémi nhanh chóng nhận ra tình thương của Vitalis. Ông dạy cậu học chữ, học hát, rèn cho cậu lòng tự tin.
Gánh hát-xiếc rong gồm một già một trẻ, một con chó trung thành, dũng cảm tên Capi và một con khỉ lém lỉnh, ranh mãnh tên Joli-coeur cùng nhau rong ruổi khắp nước Pháp. Họ nương tựa vào nhau như một gia đình.
Vitalis đã dạy cho Rémi rất nhiều bài học từ cuộc sống bằng trái tim yêu thương, từng trải.
Biến cố ập xuống khi Vitalis vì chống đối cảnh sát để bảo vệ Rémi và hai chú thú cưng nên bị cầm tù. Rémi có một mùa hè đáng nhớ cùng cô bạn Lise - bị bệnh bẩm sinh khiến cô chẳng mấy khi đi lại được. Chính tình bạn này đã mở ra nút thắt mới, giúp Rémi tìm lại được gia đình thật của cậu sau này. Tất nhiên, chặng đường đó cũng chông gai chẳng kém.
Họ trở thành bạn của nhau, nương tựa và yêu thương nhau như một gia đình. Người lớn chở che, bảo vệ người nhỏ. Người nhỏ hỗ trợ, quan tâm, giúp đỡ người lớn.
Hoàn cảnh sống tạo nên tích cách. Rémi, từ một cậu bé bị bỏ rơi, chưa bao giờ quên người mẹ nuôi nghèo khổ, chưa bao giờ quên người hát rong già đã dạy cho cậu biết chữ, hơn hết đã thắp sáng cuộc đời cậu, từ tinh thần cho đến đời sống. Ông yêu thương, dạy cho Rémi biết ước mơ, nuôi dưỡng khát vọng vươn lên và sống một cuộc đời đầy tự hào, kiêu hãnh, cho dù cậu là ai, xuất thân như thế nào.
Cũng từ Vitalis, Rémi hiểu được giá trị của sự sống. Hình ảnh Vitalis trên phim chính là sự vinh danh mà Antoine Blossier dành cho những nghệ sĩ chân chính. Một nghệ sĩ giàu lòng tự trọng nhưng cũng không trốn tránh đời thực và luôn sống cho người khác.
Tình bạn đẹp của Rémi và Lise đã nâng đỡ tinh thần cô bé trong cơn phẫu thuật ngặt nghèo.
Cũng chính trái tim nhỏ bé, yêu thương của Rémi đã nâng đỡ tâm hồn Vitalis, mang đến cho ông sự ấm áp, an ủi khi nhìn lại quá khứ, cảm giác thanh thản khi ra đi. Rémi đã tiếp nối tình thương ấy từ Vitalis, từ chính tuổi thơ rong ruổi lang bạt của cậu, và lan tỏa ngọn lửa ấy đến những đứa trẻ mồ côi khác khi cậu trưởng thành. Đâu đó trên phim, những chi tiết nhỏ đến từ những nhân vật bất ngờ, không chỉ sưởi ấm, tạo động lực cho nhân vật mà còn giúp người xem thêm tin yêu vào cuộc sống.
Diễn viên nhí Maleaume Paquin đã có màn hóa thân vô cùng xuất sắc bên cạnh nghệ sĩ Daniel Auteuil.
Giữa rất nhiều bộ phim hoành tráng tại rạp chiếu thì Không gia đình là khoảng lặng cần thiết giúp người xem sống chậm lại bằng một câu chuyện giản dị nhưng truyền tải được nhiều tầng ý nghĩa về lòng yêu thương, sự mãnh liệt của tình mẹ con, tinh thần xông pha vì người khác, cái giá phải trả của lòng tham và cái ác mà không gò bó, lên gân. Từng khung hình nên thơ với thảo nguyên bát ngát, đặc tả một cách tinh tế khung cảnh giàu có, xa hoa của tầng lớp quý tộc - nét đẹp đặc trưng của những bộ phim Pháp - đủ khiến bất cứ tâm hồn nào rung lên những nhịp đập thổn thức.
Phim ra mắt khán giả Việt Nam vào ngày 21/12, tại các rạp trên toàn quốc.
L.P (PNO)
Nhận xét
Đăng nhận xét