Ca sỹ Dương Huệ vừa phát hành Album Vol.5 Ngàn năm vẫn đợi như một phiên bản mới của chính mình trong dòng nhạc trữ tình.
Nghe Album Vol. 5 – Ngàn năm vẫn đợi, hầu hết các fan vốn hâm mộ giọng ca của Nàng thơ Hà Thành ít nhiều đều có sự ngạc nhiên xen lẫn sự thú vị về nhiều khía cạnh.
Điều thú vị đầu tiên là cô ca sĩ nổi lên từ cuộc thi Solo cùng Bolero và đã từng trình làng liên tục 4 Album thuộc dòng nhạc Bolero, đột nhiên chuyển sang dòng nhạc trữ tình trẻ trung hơn, tươi mới hơn trong Album Vol. 5.
Dấu hiệu đầu tiên dễ nhận thấy là trong 10 ca khúc của Album Vol. 5: Ngàn năm vẫn đợi (Nhạc ngoại, lời Việt), Tình nồng (Nhạc ngoại-Lời Việt), Xót xa (NS.Lam Phương), Đường xưa (NS. Quốc Dũng), Tàn tro (nhạc ngoại, lời Việt), Ảo ảnh (NS. Y Vân), Sao đành xa em (NS. Nguyệt Ánh Em), Hỏi (NS. Nguyễn Thanh Bình), Phải chi em biết trước (nhạc ngoại, lời Việt), Biển mộng (NS.Quốc Dũng), được sắp xếp theo chủ đề âm nhạc và nhịp điệu như một câu chuyện tình tự kể với nhiều cung bậc cảm xúc, nhưng tuyệt nhiên không có bài nào mang nhịp điệu Bolero.
Không chỉ có vậy, với những ai vốn quen thuộc với giọng ca và cách nhả chữ với nhiều luyến láy ngọt ngào đậm chất bolero của Dương Huệ, chắc hẳn sẽ còn ngạc nhiên và thú vị hơn với cách xử lý làn hơi và nhả chữ vẫn đậm chất trữ tình, vẫn nồng nàn nhạc cảm, nhưng rõ ràng đã mang một dáng sắc mới, hơi thở mới, trẻ hơn, tươi hơn, so với cách hát của Nàng thơ Hà Thành thuở trước.
Nếu tạm hình dung nhân vật trữ tình trong các Album Bolero trước đây của Dương Huệ như một cô nàng sầu mộng, thích nũng nịu và dễ dàng hờn giận với đôi mắt ướt át diễm lệ thì trong Album Vol. 5, tuy đôi mắt của nhân vật trữ tình vẫn còn những ngấn lệ, nhưng đã chín chắn hơn, ít hờn trách người tình hơn, vì thừa biết “con tim nhân gian có bao giờ bền lâu”, nhưng vẫn nhủ lòng: “cứ yêu nhưng đừng mơ ước gì”. Qua ca từ của nhiều ca khúc, chủ thể cảm xúc trữ tình đôi khi thể hiện khát vọng yêu chỉ để có những hồi ức đẹp về một cuộc tình hơn là kỳ vọng vào người tình cụ thể. Những triết lý trữ tình bàng bạc trong Album Vol. 5 rõ ràng nhuốm màu hiện đại hơn so với nhiều ca khúc trong các Album trước.
Có thể nhiều fan hâm mộ vẫn thấy thấp thoáng dáng dấp của một Dương Huệ Bolero đâu đó trong cách xử lý làn hơi khi thể hiện ca khúc “Phải chi em biết trước” hay “Đường xưa”, nhưng nghe tổng thể Album, có thể cảm nhận rõ những nỗ lực tự làm mới mình, tự tạo nên phiên bản của chính mình với phong cách mới, và bước đầu đã ánh lên sắc thái mỹ cảm âm nhạc mới của Dương Huệ.
Những triết lý trữ tình bàng bạc trong Album Vol. 5 rõ ràng nhuốm màu hiện đại hơn so với nhiều ca khúc trong các Album trước.
Điều đáng ghi nhận là trong mỗi ca khúc của album Vol. 5, Dương Huệ đều có những tìm tòi xử lý để tạo nên dấu ấn riêng, sắc thái riêng của mình. “Tình nồng”, “Sao đành xa em”, “Hỏi”… có thể xem là những ca khúc thể hiện khá nhuần nhị, giàu nhạc cảm và mang dấu ấn riêng của Dương Huệ trong Album này.
Dương Huệ cho biết có vài người bạn tỏ ý băn khoăn khi biết Dương Huệ không muốn mãi lặn hụp trong suối nhạc Bolero quen thuộc mà muốn vươn mình ra biển nhạc trữ tình rộng lớn hơn để thỏa mãn những đam mê và khát khao âm nhạc đa dạng của mình, nhưng với tình yêu âm nhạc và sự tự tin vào những nỗ lực không ngừng học hỏi của bản thân, cô vẫn lặng lẽ dấn bước trên hành trình tự hoàn thiện và tự khẳng định mình trên con đường đã chọn.
Những khúc tình buồn qua tiếng hát nhẹ nhàng nhưng sâu lắng của Dương Huệ, ẩn chứa một năng lượng trữ tình đằm sâu...
Sở hữu một khuôn mặt khả ái, với một chất giọng hơi mỏng, nhưng Dương Huệ biết xử lý làn hơi điêu luyện, biết tiết chế những luyến láy quá đà và khai thác tốt lực hơi trong cách nhả chữ, cộng với những tìm tòi xử lý phù hợp và tinh tế với nhạc điệu của từng ca khúc, tin rằng Dương Huệ hoàn toàn có thể đánh thức được nguồn nhạc cảm tiềm tàng của bản thân và sẽ sớm có được những khán giả của riêng mình trong một thời gian không xa.
Giải thích lý do vì sao đang hát dòng nhạc Bolero bỗng dưng lại chuyển sang dòng nhạc trữ tình, Dương Huệ cho biết: ”Mọi ca khúc, nếu được viết từ những cảm xúc, những rung động thật, ít nhiều đều có chất trữ tình. Do vậy, việc em chuyển từ Bolero sang dòng nhạc trữ tình chỉ là sự thay đổi về phong cách hát để tự làm mới mình, và sự chuyển đổi ấy thật ra cũng tự nhiên như suối về với sông…”
Chia sẻ thêm về những khát khao dẫn đến con đường âm nhạc của mình, Dương Huệ tâm sự:
“Trong đời sống thực, em chưa từng thật sự theo đuổi bất kỳ người đàn ông nào, nhưng chẳng hiểu sao từ năm lên 5 tuổi em đã mê hát, và đến khi trưởng thành, niềm đam mê đó ngày càng thúc đẩy em quyết định theo đuổi âm nhạc như theo đuổi Hoàng tử Bạch Mã của đời mình. Và cũng thật lạ khi đời sống của em khá yên ả, nhưng khi hát, những khúc tình buồn lại luôn có sức cám dỗ đặc biệt…”
Có lẽ không phải ngẫu nhiên mà những tình khúc bất hủ thường là những tình khúc buồn. Hình như niềm vui thường mau qua, chỉ nỗi buồn thường ở lại lâu với con người. Và nỗi buồn cũng mang nhiều gương mặt, nhiều sắc thái. Có những nỗi buồn làm chúng ta dễ trượt ngã, nhưng cũng có những nỗi buồn có khả năng mang lại sự thanh tẩy trong tâm hồn và giúp chúng ta trở nên mạnh mẽ hơn khi biết cách vượt qua. Những khúc tình buồn qua tiếng hát nhẹ nhàng nhưng sâu lắng của Dương Huệ, ẩn chứa một năng lượng trữ tình đằm sâu và man mác như khói như sương, vừa đủ để mỗi người nghe được sống lại với những khoảnh khắc “yêu” hay những hồi ức đẹp về cuộc tình của chính mình.
Nguyễn Thanh Bình
Nhận xét
Đăng nhận xét