How To Be Single (tựa Việt: Tuyên Ngôn Độc Thân): Độc thân, có vui?

Là một lãnh địa thú vị trong điện ảnh, chủ đề "độc thân" dưới lăng kính của mỗi đạo diễn lại có những hiện thân, ý nghĩa khác nhau.

Sự xuất hiện của những người độc thân không hề hiếm. Thậm chí, xu hướng này ngày càng trở nên phổ biến. Thay vì phải quay cuồng trong hàng loạt rắc rối tình cảm, tài chính, “độc thân” trong xã hội hiện đại là một sự lựa chọn. Với họ, hôn nhân hoàn toàn không phải đích đến của cuộc sống nên sự tự do, hạnh phúc cá nhân mới là điều ưu tiên.

Trên phim ảnh, đây cũng là một nội hàm thú vị được khai thác dưới các góc nhìn đa chiều. Cuộc sống của những người độc thân trong con mắt các đạo diễn điện ảnh hiện lên muôn hình muôn vẻ. Điều này mở ra một cánh cửa bước vào thế giới mới, giúp đại chúng hiểu về giá trị tình yêu và những điều nó tác động tới trái tim mỗi chúng ta.

Độc thân có thể là lựa chọn hạnh phúc

Christian Ditter nổi lên như một cái tên ấn tượng nhờ dấu ấn của bộ phim tình cảm Love, Rosie (2014). Chỉ hai năm sau, vị đạo diễn tái xuất đầy bất ngờ với dự án mới không kém phần hoành tráng. Kể lại hành trình đối mặt cuộc sống sau hôn nhân của những cô nàng đô thị, How to be single (tựa Việt: Tuyên ngôn độc thân) đem tới khẩu vị hài hước của dòng phim chick-flick (dành cho phái đẹp).

Chuyện phim xoay quanh bốn người bạn với cá tính trái ngược Alice, Robin, Lucy và Meg. Dù nghề nghiệp, gia thế khác biệt, họ vẫn có chung một mối quan tâm về cuộc sống và tình yêu. Nhân vật chính Alice (Dakota Johnson thủ vai) là một cô gái xinh đẹp, thông minh, và tự chủ. Cuộc đời của Alice dường như phủ đầy màu hồng trong những thành công và cả chuyện tình lãng mạn với bạn trai đại học.

Cho đến một ngày, cô gái trẻ táo bạo quyết định chia tay vì nghi ngại vị ngọt tình yêu khiến cô mù quáng. Cô nàng chuyển New York sống cùng chị gái và trở thành trợ lý luật sư. Lựa chọn ấy đã dẫn Alice đến những ngã rẽ đầy bất ngờ. Ở nơi xa lạ, Alice phải tìm cách hòa nhập cuộc sống mới, làm bạn với độc thân tại một thành phố không bao giờ ngủ.


Độc thân trong How to be single là một lựa chọn vui vẻ, hạnh phúc. Ảnh: Warner Bros.

Dưới lăng kính của Ditter, từng khoảnh khắc cảm xúc đan xen những gia vị giải trí trong đời sống của các cô gái độc thân hiện lên đầy nhân văn. Đó là Meg (Leslie Mann), một “bà cô già” cố chấp có mặc cảm tránh xa đàn ông, khác biệt với Lucy (Alison Brie) mộng mơ đón chờ người yêu hoàn hảo.

Đó còn là Robin (Rebel Wilson) phóng khoáng chỉ thích những mối tình “qua đường”. Cô luôn miệng muốn thay đổi xã hội bằng nữ quyền, nhưng rồi rốt cuộc vẫn chỉ là một người nhạy cảm và cần sự che chở. Vai diễn tưởng chừng gai góc, dữ dội này lại khiến người ta thích thú, đáng yêu hơn là e sợ.

Cuối cùng, Dakota Johnson xuất hiện với hình tượng thu hút và quyến rũ không kém hồi Fifty Shades of Grey. Khác biệt ở chỗ, rũ bỏ sự ngọt ngào, bay bổng, Alice trong Tuyên ngôn độc thân là một nhân vật rất thực, rất “đời”. Dõi theo hành trình của cô gái trẻ, khán giả như trầm mình trong những cảm xúc chân thật, dung dị nhất mà nhân vật thể nghiệm.

Khát khao được hưởng trọn vẹn một cuộc sống mới, gạt đi những tiêu chuẩn áp đặt của xã hội thúc đẩy cô nàng có những quyết định mạnh mẽ. Tuyên ngôn độc thân cũng chính là bản tuyên ngôn tự do lựa chọn lối đi cho cuộc đời riêng mình, được thoải mái tận hưởng nó theo cách bản thân yêu thích. Dù đôi khi có cảm giác cô độc, các cô gái chấp nhận đó như một khoảng lặng để cân bằng và suy ngẫm về những ngã rẽ cuộc sống. Điều này khiến khán giả phải không khỏi so sánh với chính mình, tự đánh giá lại về khái niệm về sự hạnh phúc.

Với cốt truyện mạch lạc và gần gũi, How to be singlel à một dự án giải trí duyên dáng nhưng để lại nhiều thông điệp ý nghĩa về nữ quyền và tình yêu. Xoay quanh những chủ đề thường nhật trong cuộc sống hội chị em, bộ phim thành công kể lại một thế giới độc thân đầy nhân văn và sáng tạo, muôn hình muôn vẻ.

Độc thân còn là nỗi cô đơn trăn trở

Nếu độc thân trong How to be single là một tuyên ngôn tự do, hoang dại thì với Her (2013) lại là một nỗi niềm cay đắng đầy bi hài. Đoạt giải Kịch bản gốc xuất sắc tại lễ Oscar năm 2014, dự án chính kịch của đạo diễn Spike Jonze cảnh báo một tương lai không xa khi con người ta lạc mất các mối quan hệ thực tế. Nỗi cô độc như một lời thỏa hiệp trước những bộn bề cuộc sống chỉ toàn công việc và ai cũng chăm chú vào những thiết bị điện tử tiên tiến trên tay.

Bộ phim lấy đề tài thế giới tương lai, khi mọi thứ đều được phát triển theo hướng hiện đại hoá. Nhân vật Theodore Twombly (Joaquin Phoenix thủ vai) là một người hành nghề viết thuê thư điện tử vừa trải qua đổ vỡ hôn nhân. Điều đó khiến anh luôn sống trong trạng thái cô độc và ảm đạm.

Tình cờ thấy được quảng cáo về một hệ điều hành với trí thông minh nhân tạo, anh quyết định mua thử và tạo ra Samantha (Scarlett Johansson thủ vai). Sự hiện diện bất ngờ của trợ lý ảo khiến trái tim Theodore thổn thức và xao xuyến. Anh rơi vào lưới tình với cô từ lúc nào không hay biết.


Her đem tới một góc nhìn chua xót về sự cô đơn. Ảnh: Warner Bros.

Giữa bộn bề cuộc sống, chỉ chút ít sự quan tâm cũng khiến một người độc thân rung động. Đối với Theodore, anh đơn thuần chỉ cần tình yêu thương giúp mình thoát khỏi nỗi trăn trở cô đơn. Samantha đã mang lại cho anh cảm giác an toàn, bình yên từ lâu đã đánh mất. Họ chuyện trò, chia sẻ từng gia vị cuộc sống cùng nhau.

Thông qua Her, đạo diễn đã họa nên những muộn phiền nội tâm của nhóm người bị cô độc giữa xã hội. Thuộc thể loại khoa học viễn tưởng, thế nhưng tác phẩm này lại gần gũi và hấp dẫn từ việc phản ánh những nghịch lý thời sự đang diễn ra. Giữa nhịp sống hối hả, con người bị nhấn chìm bởi nỗi cô đơn theo thời gian không thể xóa nhòa.

Sống độc thân và thiếu hụt cảm xúc đã vô tình khiến người ta đắm mình với công nghệ ảo mà quên đi cách yêu thương thực sự. Không đơn thuần là việc cô độc giữa xã hội rộng lớn, nó như một thứ axit ăn mòn trái tim con người. Vậy nên, sự hiện diện của Samantha dường như đã cứu vớt tâm hồn Theodore khỏi sự lụi tàn, héo úa. Tuy nhiên, nó vẫn chưa đủ chân thật để giúp anh cảm nhận được trọn vẹn yêu thương.

Theodore cảm thấy trái tim mình đang được hâm nóng trở lại, ấm áp nhưng cũng vì thế mà lại càng bi kịch. Điều đó khiến anh không khỏi dằn vặt về tương lai, hiện tại, về cả nỗi trăn trở muộn phiền bị bỏ rơi giữa dòng đời náo nức. Cảnh tượng Theodore ngồi cạnh Samantha trên tầng thượng lặng nhìn thành phố vì lẽ đó không khỏi ám ảnh, chạm đến trái tim người xem.

Cách đạo diễn Spike Jonze khai thác mối quan hệ độc thân với tình yêu rất sáng tạo, nhưng cũng đầy tính nhân văn và chân thật. Đằng sau hạnh phúc ảo đó là thông điệp về một xã hội xa cách, nơi cô độc không còn là một sự lựa chọn.

Đó là khi họ bế tắc trong chính nỗi trăn trở tổn thương vì bị bỏ rơi.

(Z.N)

Nhận xét